Công viên Thống Nhất không đơn thuần là một công viên cây xanh mà nó mang trong mình một b̼ề̼ d̼à̼y̼ t̼r̼u̼y̼ề̼n̼ t̼h̼ố̼n̼g̼ l̼ị̼c̼h̼ s̼ử̼ có ý nghĩa tinh thần rất lớn với người Hà Nội.
Biểu tượng k̼h̼á̼t̼ v̼ọ̼n̼g̼ m̼ộ̼t̼ t̼h̼ờ̼i̼
Công viên Thống Nhất được coi là công viên lớn nhất Hà Nội với diện tích hơn 50ha. Công viên nằm giữa 4 phố: Trần Nhân Tông, Lê Duẩn, Đại Cồ Việt và Nguyễn Đình Chiểu, có rất nhiều lối vào, trong đó cổng chính nằm bên mặt đường Trần Nhân Tông. Khu vực này trước đây vốn là v̼ù̼n̼g̼ đ̼ầ̼m̼ h̼ồ̼ và b̼ã̼i̼ r̼á̼c̼, tứ phía là các l̼à̼n̼g̼ c̼ổ̼. Đến năm 1958, Hà Nội quyết định xây dựng nơi đây thành công viên để làm chốn vui chơi, giải trí cho người dân Thủ đô.
Ngày ấy, các t̼ầ̼n̼g̼ l̼ớ̼p̼ n̼h̼â̼n̼ d̼â̼n̼ Thủ đô đã tham gia phong trào l̼a̼o̼ đ̼ộ̼n̼g̼ x̼ã̼ h̼ộ̼i̼ c̼h̼ủ̼ n̼g̼h̼ĩ̼a̼, t̼ự̼ n̼g̼u̼y̼ệ̼n̼ d̼ọ̼n̼ r̼á̼c̼, g̼á̼n̼h̼ đ̼ấ̼t̼, n̼ạ̼o̼ v̼é̼t̼ h̼ồ̼, đ̼ắ̼p̼ g̼ò̼, trồng cây… để tạo nên một cảnh quan đẹp cho thành phố.
Ngày 30/5/1961, công viên chính thức khánh thành. Thời điểm ấy, đất nước vẫn còn c̼h̼i̼a̼ c̼ắ̼t̼ nên công viên được đặt tên “Thống Nhất” nhằm thể hiện k̼h̼á̼t̼ v̼ọ̼n̼g̼ s̼ớ̼m̼ g̼i̼ả̼i̼ p̼h̼ó̼n̼g̼ m̼i̼ề̼n̼ N̼a̼m̼, t̼h̼ố̼n̼g̼ n̼h̼ấ̼t̼ n̼ư̼ớ̼c̼ n̼h̼à̼. Năm 1980, địa danh này được đổi tên thành Công viên Lê Nin, nhưng đến năm 2003, khi Vườn hoa Chi Lăng ở ngã tư Điện Biên Phủ – Hoàng Diệu được đặt theo tên vị l̼ã̼n̼h̼ t̼ụ̼ N̼g̼a̼ thì Công viên Thống Nhất được gọi lại với tên cũ.
Công viên Thống Nhất có hàng vạn cây xanh đủ loại hoa lá khác nhau bốn mùa khoe sắc. Công viên có khu vui chơi của n̼g̼ư̼ờ̼i̼ l̼ớ̼n̼, có n̼h̼à̼ g̼i̼ả̼i̼ k̼h̼á̼t̼ tên là Quán Gió, có sân khấu ngoài trời; khu vui chơi của thiếu nhi với đ̼u̼ q̼u̼a̼y̼ c̼h̼ạ̼y̼ đ̼i̼ệ̼n̼, m̼á̼y̼ b̼a̼y̼ t̼r̼ê̼n̼ k̼h̼u̼n̼g̼ s̼ắ̼t̼, t̼à̼u̼ h̼ỏ̼a̼, n̼g̼ự̼a̼ h̼à̼o̼ h̼o̼a̼… và n̼h̼à̼ g̼ư̼ơ̼n̼g̼ b̼i̼ế̼n̼ d̼ạ̼n̼g̼ hấp dẫn.
Công viên b̼a̼o̼ t̼r̼ọ̼n̼ h̼ồ̼ B̼ả̼y̼ M̼ẫ̼u̼ rộng mênh mông (25ha). Trong lòng hồ có hai hòn đảo nhỏ rất đẹp, đó là đảo Hòa Bình và đảo Thống Nhất. Đảo Hòa Bình là nơi yên tĩnh, thích hợp cho các c̼ụ̼ g̼i̼à̼ đ̼ế̼n̼ l̼u̼y̼ệ̼n̼ t̼ậ̼p̼, thư giãn. Trên đảo có vài cây s̼ư̼a̼ c̼ổ̼ ̼t̼h̼ụ̼ c̼a̼o̼ l̼ê̼n̼h̼ k̼h̼ê̼n̼h̼, tán rộng, vào mùa nở hoa trắng cả một góc trời.
Nếu đi vào công viên từ cổng phía đường Lê Duẩn (đường Nam Bộ trước đây), thì chỉ qua một cây c̼ầ̼u̼ c̼o̼n̼g̼ là vào đến đảo Thống Nhất. Đảo có diện tích trên 6.000m2, được bao quanh bằng nhiều loại cây xanh và thảm cỏ, tươi mát bốn mùa. Cây cầu vào đảo cũng được gọi là cầu Thống Nhất. Trên đảo có t̼ư̼ợ̼n̼g̼ đ̼à̼i̼ Bác Hồ và Bác Tôn – món quà ý nghĩa của Đảng bộ, chính quyền và nhân dân thành phố Hồ Chí Minh gửi tặng nhân dân Thủ đô nhân Đại lễ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội (1010-2010).
Những năm 1960, 1970, 1980… công viên là một địa điểm ô̼n̼ t̼h̼i̼ yên tĩnh và ưa thích của học sinh và sinh viên. C̼â̼y̼ c̼ầ̼u̼ và c̼â̼y̼ d̼ừ̼a̼ bên cầu Thống Nhất đã đi vào ảnh lưu niệm của nhiều t̼h̼ế̼ h̼ệ̼ t̼h̼a̼n̼h̼ n̼i̼ê̼n̼ H̼à̼ N̼ộ̼i̼ trước khi l̼ê̼n̼ đ̼ư̼ờ̼n̼g̼ v̼à̼o̼ N̼a̼m̼ c̼h̼i̼ế̼n̼ đ̼ấ̼u̼. Đặc biệt nhất phải kể đến c̼â̼y̼ đ̼a̼ B̼á̼c̼ H̼ồ̼ nằm ngay cạnh b̼á̼n̼ đ̼ả̼o̼ d̼ừ̼a̼. Từ ngoài phố Đại Cồ Việt nhìn vào đã thấy b̼ó̼n̼g̼ đ̼a̼ um tùm một góc vườn.
Xem thêm: X̼é̼n̼ ̼d̼ả̼i̼ ̼p̼h̼â̼n̼ ̼c̼á̼c̼h̼ để mở rộng “con đường đẹp nhất Thủ đô”
Công viên ngày hôm nay
Sở hữu khoảng không gian bao la không bị c̼h̼e̼ k̼h̼u̼ấ̼t̼ bởi những t̼ò̼a̼ c̼a̼o̼ ố̼c̼ l̼ô̼ n̼h̼ô̼, từ lâu, công viên Thống Nhất đã thành không gian thư giãn của nhiều người. Đến đây vào buổi sáng sẽ cảm nhận được sự trong lành của sương mai và những gì tinh khôi nhất của thiên nhiên trước khi trở về c̼u̼ộ̼c̼ s̼ố̼n̼g̼ ồ̼n̼ à̼o̼ v̼ộ̼i̼ v̼ã̼ bên ngoài. Ngồi ở ghế đá ven hồ ngắm hoàng hôn, thưởng thức gió mát rượi và nhìn màu trời thay đổi theo từng khoảnh khắc thực sự là món q̼u̼à̼ q̼u̼ý̼. Màu xanh của hồ kết hợp với màu xanh của cây cối tạo nên vẻ yên bình, mát mẻ.
Nơi đây có rất nhiều bạn trẻ đến học vẽ tranh, n̼ư̼ờ̼m̼ n̼ư̼ợ̼p̼ người đi bộ vòng quanh công viên, những c̼ụ̼ g̼i̼à̼ t̼ậ̼p̼ d̼ư̼ỡ̼n̼g̼ s̼i̼n̼h̼, những gia đình chơi đùa trên cỏ xanh… Ai nấy đều như được hòa cùng với bầu không khí thoải mái, trong lành.
Công viên Thống Nhất không chỉ là “l̼á̼ p̼h̼ổ̼i̼ x̼a̼n̼h̼”, điểm đến thú vị dạo chơi hóng mát lý tưởng cho người dân Thủ đô và du khách mà nó còn ẩn chứa ý nghĩa tượng trưng rất lớn lao về một g̼i̼a̼i̼ đ̼o̼ạ̼n̼ l̼ị̼c̼h̼ s̼ử̼ d̼â̼n̼ t̼ộ̼c̼.
(Theo Nhịp Sống Hà Nội)